朝代:宋代
作者:党怀英
原文:
苡珠散遗胄,我姓出冯翊。空闻华山名,未始见颜色。
三峰擢觚棱,经眼但石刻。那知玉井莲,香落清渭北。
巅崖划变转,势走关辅窄。岂无爱山人,不解傅粉墨。
多才曲江裔,公暇日招揖。归装贮新图,尚带烟雾湿。
明窗一传玩,恍若到乡国。我生随宦游,久作东南客。
有田泰山下,绕屋皆泉石。怀恩恋官廪,老大归未得。
况复秦川遥,便恐此生隔。崚嶒苍烟面,只许画中识。
诗成持送君,想像三叹息。
yǐ zhū sàn yí zhòu , wǒ xìng chū féng yì 。 kōng wén huà shān míng , wèi shǐ jiàn yán sè 。
sān fēng zhuó gū léng , jīng yǎn dàn shí kè 。 nà zhī yù jǐng lián , xiāng luò qīng wèi běi 。
diān yá huá biàn zhuǎn , shì zǒu guān fǔ zhǎi 。 qǐ wú ài shān rén , bù jiě fù fěn mò 。
duō cái qǔ jiāng yì , gōng xiá rì zhāo yī 。 guī zhuāng zhù xīn tú , shàng dài yān wù shī 。
míng chuāng yī chuán wán , huǎng ruò dào xiāng guó 。 wǒ shēng suí huàn yóu , jiǔ zuò dōng nán kè 。
yǒu tián tài shān xià , rào wū jiē quán shí 。 huái ēn liàn guān lǐn , lǎo dà guī wèi dé 。
kuàng fù qín chuān yáo , biàn kǒng cǐ shēng gé 。 líng céng cāng yān miàn , zhǐ xǔ huà zhōng shí 。
shī chéng chí sòng jūn , xiǎng xiàng sān tàn xī 。