朝代:宋代
作者:刘才邵
原文:
龙媒昔是渥洼生,培塿无松陆无萍。古人此语岂欺我,华胄非遥须细听。
奉常词源隘三峡,倒流岂复论千瓶。句枝到手诗已就,四坐俯首甘罚觥。
苍苔虎迹虽善戏,讽戒曲尽诗人情。喜遇从事复超诣,重名不减平如衡。
汝南人物亦云几,高者难随月旦更。到今公议牢不破,心虽不贪敌无勍。
才高位下众所惜,善庆源长流更清。风流文采终不泯,还复钟此千人英。
清言自可屈奉倩,赋力真能凌正平。干时直欲石投水,得位公不当惭卿。
扫除群碎宅平坦,摆落浮伪存精诚。兼全众美信如使,未许爰丝堪作兄。
天遣名驹谙险隘,夫岂久困终能鸣。行当策足恣高步,径取万石宁躬耕。
嗟予素怀丘壑趣,高情远致谁服膺。随流窃食聊复尔,取誉懒能工赋营。
新诗有意相推激,第恐无实难叩荣。观公岂是长贫者,便欲从此看超腾。
lóng méi xī shì wò wā shēng , péi lǒu wú sōng lù wú píng 。 gǔ rén cǐ yǔ qǐ qī wǒ , huá zhòu fēi yáo xū xì tīng 。
fèng cháng cí yuán ài sān xiá , dǎo liú qǐ fù lùn qiān píng 。 jù zhī dào shǒu shī yǐ jiù , sì zuò fǔ shǒu gān fá gōng 。
cāng tái hǔ jì suī shàn xì , fěng jiè qǔ jìn shī rén qíng 。 xǐ yù cóng shì fù chāo yì , zhòng míng bù jiǎn píng rú héng 。
rǔ nán rén wù yì yún jǐ , gāo zhě nán suí yuè dàn gèng 。 dào jīn gōng yì láo bù pò , xīn suī bù tān dí wú qíng 。
cái gāo wèi xià zhòng suǒ xī , shàn qìng yuán cháng liú gèng qīng 。 fēng liú wén cǎi zhōng bù mǐn , hái fù zhōng cǐ qiān rén yīng 。
qīng yán zì kě qū fèng qiàn , fù lì zhēn néng líng zhèng píng 。 gān shí zhí yù shí tóu shuǐ , dé wèi gōng bù dāng cán qīng 。
sǎo chú qún suì zhái píng tǎn , bǎi luò fú wěi cún jīng chéng 。 jiān quán zhòng měi xìn rú shǐ , wèi xǔ yuán sī kān zuò xiōng 。
tiān qiǎn míng jū ān xiǎn ài , fū qǐ jiǔ kùn zhōng néng míng 。 xíng dāng cè zú zì gāo bù , jìng qǔ wàn shí níng gōng gēng 。
jiē yú sù huái qiū hè qù , gāo qíng yuǎn zhì shuí fú yīng 。 suí liú qiè shí liáo fù ěr , qǔ yù lǎn néng gōng fù yíng 。
xīn shī yǒu yì xiāng tuī jī , dì kǒng wú shí nán kòu róng 。 guān gōng qǐ shì cháng pín zhě , biàn yù cóng cǐ kàn chāo téng 。