云南古诗学习网手机版

题王维所画孟浩然像

朝代:元代

作者:梁寅

原文:

孟君故人好事者,摩诘当年号潇洒。荐之明主既不能,綵笔徒誇善描写。

浐川风急天正寒,灞桥云黄雪初下。蹇驴行行欲何之,妙句直欲追大雅。

饭颗山头杜少陵,溧阳水滨孟东野。饥寒一身人共叹,声名千载天所假。

南山故庐拂袖归,五侯七贵俱土苴。龙钟如此君莫嘲,平生贵在知我寡。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

mèng jūn gù rén hǎo shì zhě , mó jié dāng nián hào xiāo sǎ 。 jiàn zhī míng zhǔ jì bù néng , cǎi bǐ tú kuā shàn miáo xiě 。

chǎn chuān fēng jí tiān zhèng hán , bà qiáo yún huáng xuě chū xià 。 jiǎn lǘ xíng xíng yù hé zhī , miào jù zhí yù zhuī dà yǎ 。

fàn kē shān tóu dù shǎo líng , lì yáng shuǐ bīn mèng dōng yě 。 jī hán yī shēn rén gòng tàn , shēng míng qiān zài tiān suǒ jiǎ 。

nán shān gù lú fú xiù guī , wǔ hóu qī guì jù tǔ jū 。 lóng zhōng rú cǐ jūn mò cháo , píng shēng guì zài zhī wǒ guǎ 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版