朝代:明代
作者:黄佐
原文:
亭于何所名橘乐,闻在潮阳山麓临水国。上有古木千章宿猿鹤,下有寒涛万顷走蛟鳄。
主人谁欤乃是铁峰子,平生意气与我同洒落。银鱼金马弃如土,世间何物能羁缚。
君家兄弟总能文,阶前兰玉香纷纷。闲来寻此橘中乐,疏帘清簟忘朝曛。
竹晖入户翠如电,霞石映水赪为云。长安回望正如奕,文武衣冠安可闻。
有时兰桡下烟渚,玄鹤飞来听人语。铿然黑白开两奁,荷叶芦花不知处。
觥筹淩乱混笙箫,雕盘绮错堆江瑶。酒醒棋罢浩歌发,月堕空江生暮潮。
可怜紫陌尘凝面,何事朱门候相见。冲泥冒雨走碌碌,那似尊前且枯战。
我闻橘中乐,不减于商山。我怀商山皓,枉用凋朱颜。
紫芝一曲振岩谷,汉廷车马来追攀。笑指云与鸟,出岫仍知还。
丈夫舒卷要如此,所乐岂必长在山水间。
tíng yú hé suǒ míng jú lè , wén zài cháo yáng shān lù lín shuǐ guó 。 shàng yǒu gǔ mù qiān zhāng sù yuán hè , xià yǒu hán tāo wàn qǐng zǒu jiāo è 。
zhǔ rén shuí yú nǎi shì tiě fēng zǐ , píng shēng yì qì yǔ wǒ tóng sǎ luò 。 yín yú jīn mǎ qì rú tǔ , shì jiān hé wù néng jī fù 。
jūn jiā xiōng dì zǒng néng wén , jiē qián lán yù xiāng fēn fēn 。 xián lái xún cǐ jú zhōng lè , shū lián qīng diàn wàng cháo xūn 。
zhú huī rù hù cuì rú diàn , xiá shí yìng shuǐ chēng wèi yún 。 cháng ān huí wàng zhèng rú yì , wén wǔ yī guàn ān kě wén 。
yǒu shí lán ráo xià yān zhǔ , xuán hè fēi lái tīng rén yǔ 。 kēng rán hēi bái kāi liǎng lián , hé yè lú huā bù zhī chù 。
gōng chóu líng luàn hùn shēng xiāo , diāo pán qǐ cuò duī jiāng yáo 。 jiǔ xǐng qí bà hào gē fā , yuè duò kōng jiāng shēng mù cháo 。
kě lián zǐ mò chén níng miàn , hé shì zhū mén hòu xiāng jiàn 。 chōng ní mào yǔ zǒu lù lù , nà sì zūn qián qiě kū zhàn 。
wǒ wén jú zhōng lè , bù jiǎn yú shāng shān 。 wǒ huái shāng shān hào , wǎng yòng diāo zhū yán 。
zǐ zhī yī qǔ zhèn yán gǔ , hàn tíng chē mǎ lái zhuī pān 。 xiào zhǐ yún yǔ niǎo , chū xiù réng zhī hái 。
zhàng fū shū juǎn yào rú cǐ , suǒ lè qǐ bì cháng zài shān shuǐ jiān 。