云南古诗学习网手机版

应天长

朝代:清代

作者:高士奇

原文:

几番憔悴羞明镜,闲却玉梳鬟不整。纱窗静,秋宵迥,懊恼郎心无个定。

悄过花外径,黄叶又堆金井。梦断鸳鸯枕冷,凄凉还益病。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

jǐ fān qiáo cuì xiū míng jìng , xián què yù shū huán bù zhěng 。 shā chuāng jìng , qiū xiāo jiǒng , ào nǎo láng xīn wú gè dìng 。

qiāo guò huā wài jìng , huáng yè yòu duī jīn jǐng 。 mèng duàn yuān yāng zhěn lěng , qī liáng hái yì bìng 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版