云南古诗学习网手机版

玉京谣

朝代:宋代

作者:李恰

原文:

已是看春去,鸿爪迷离,意共东皇懒。唤苦啼鹃,声声空进哀怨。

恁夕阳、燕子归来,只冷落、谁家庭院。残红满,楼台帘幕,黄昏寻遍。

谁教咫尺如天,远蓦相逢,又愁牵泪溅。细细宵长,朦胧幽梦难唤。

听隔窗、密雨丝丝,到枕畔、将魂同绾。镇长见,莫任罡风吹断。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

yǐ shì kàn chūn qù , hóng zhǎo mí lí , yì gòng dōng huáng lǎn 。 huàn kǔ tí juān , shēng shēng kōng jìn āi yuàn 。

nèn xī yáng 、 yàn zǐ guī lái , zhǐ lěng luò 、 shuí jiā tíng yuàn 。 cán hóng mǎn , lóu tái lián mù , huáng hūn xún biàn 。

shuí jiào zhǐ chǐ rú tiān , yuǎn mò xiāng féng , yòu chóu qiān lèi jiàn 。 xì xì xiāo cháng , méng lóng yōu mèng nán huàn 。

tīng gé chuāng 、 mì yǔ sī sī , dào zhěn pàn 、 jiāng hún tóng wǎn 。 zhèn cháng jiàn , mò rèn gāng fēng chuī duàn 。

相关翻译

相关赏析


Copyright © 2008 - 2018, All Rights Reserved. - 电脑版