朝代:宋代
作者:赵文
原文:
芗林丑石何曾丑,化为五老如此寿。高低俯仰各有意,清润坚贞皆可友。
剜劖刻削巧戏剧,谁为此者鸿蒙叟。铜盆古雅出高丽,玉箸清奇原史籀。
向翁神游渺何许,此物亦落何人手。野人得之安所用,光怪出屋惊田妇。
天生尤物必有属,诗老得之端不偶。不须拄杖穿寒云,几案之间有庐阜。
先生自是五山一,视真庐阜犹培塿。如何得此亦惊喜,便欲赋诗为不朽。
醉僧痴望作怪供,持此或可博升斗。壶中九华竟不得,坡老叹息不离口。
仇池不借王驸马,诗卷纷纷愁逆取。达人著想亦未免,何异儿童贪饼糗。
蛾眉山高隔云雾,此物今知属谁某。世间奇宝虽可玩,鬼夺客偷谁使守。
先生一笑付偶然,吾欲藏之无何有。
xiāng lín chǒu shí hé céng chǒu , huà wèi wǔ lǎo rú cǐ shòu 。 gāo dī fǔ yǎng gè yǒu yì , qīng rùn jiān zhēn jiē kě yǒu 。
wān chán kè xiāo qiǎo xì jù , shuí wèi cǐ zhě hóng mēng sǒu 。 tóng pén gǔ yǎ chū gāo lì , yù zhù qīng qí yuán shǐ zhòu 。
xiàng wēng shén yóu miǎo hé xǔ , cǐ wù yì luò hé rén shǒu 。 yě rén dé zhī ān suǒ yòng , guāng guài chū wū jīng tián fù 。
tiān shēng yóu wù bì yǒu shǔ , shī lǎo dé zhī duān bù ǒu 。 bù xū zhǔ zhàng chuān hán yún , jī àn zhī jiān yǒu lú fù 。
xiān shēng zì shì wǔ shān yī , shì zhēn lú fù yóu péi lǒu 。 rú hé dé cǐ yì jīng xǐ , biàn yù fù shī wèi bù xiǔ 。
zuì sēng chī wàng zuò guài gòng , chí cǐ huò kě bó shēng dòu 。 hú zhōng jiǔ huá jìng bù dé , pō lǎo tàn xī bù lí kǒu 。
chóu chí bù jiè wáng fù mǎ , shī juǎn fēn fēn chóu nì qǔ 。 dá rén zhuó xiǎng yì wèi miǎn , hé yì ér tóng tān bǐng qiǔ 。
é méi shān gāo gé yún wù , cǐ wù jīn zhī shǔ shuí mǒu 。 shì jiān qí bǎo suī kě wán , guǐ duó kè tōu shuí shǐ shǒu 。
xiān shēng yī xiào fù ǒu rán , wú yù cáng zhī wú hé yǒu 。