朝代:近现代
作者:冒广生
原文:
冷落霓裳,更谁问、开宝当时遗谱。无奈客里销魂,愁深屡回顾。
浑不信、蛇皮弦子,惯弹得、泪珠如雨。满地江湖,极寒宫阙,回首何处。
便从此、铁板铜琶,把棋局沧桑为君诉。多少琼花璧月,总春风尘土。
才昨日,淋铃曲罢,怨天涯、肠断声苦。又是一抹斜阳,暗迷烟树。
lěng luò ní cháng , gèng shuí wèn 、 kāi bǎo dāng shí yí pǔ 。 wú nài kè lǐ xiāo hún , chóu shēn lǚ huí gù 。
hún bù xìn 、 shé pí xián zǐ , guàn tán dé 、 lèi zhū rú yǔ 。 mǎn dì jiāng hú , jí hán gōng quē , huí shǒu hé chù 。
biàn cóng cǐ 、 tiě bǎn tóng pá , bǎ qí jú cāng sāng wèi jūn sù 。 duō shǎo qióng huā bì yuè , zǒng chūn fēng chén tǔ 。
cái zuó rì , lín líng qǔ bà , yuàn tiān yá 、 cháng duàn shēng kǔ 。 yòu shì yī mǒ xié yáng , àn mí yān shù 。