朝代:清代
作者:黄锡朋
原文:
丈夫生世不能龙睇虎啸吐我胸中奇,犹当万里乘槎穷险巇。
层城华屋照锦水,坐失仙窟宁非痴。昔也蜀道之难难于上青天,今也荆梁一线鱼贯而蝉联。
镌岩铲谷平若川,飙轮一发箭离弦。异哉使车如使船,竦息端坐闭两目,但闻天风海水声訇然。
呜呼安得起我太白于九泉,相与拍手大笑峨嵋巅。
剑阁之险复何有,峰峦倒飞石返走。惊神泣鬼天无功,咄嗟失此关山雄。
君今西游快君意,云虬一蹴夔巫空。落日晖晖恣所向,鸟道千盘得夷旷。
能令方寸五岳平,逸气纵横发清唱。迩来众作喧秋蜩,寻声逐响何纷嚣。
相如子云同工而异曲,高名万古横云霄。蜀山青兮蜀水碧,携琴载鹤求遗宅。
人去苔荒空自愁,江山摇落谁与俦。呜呼安得起我太白于九泉,论文对酒酣高楼。
zhàng fū shēng shì bù néng lóng dì hǔ xiào tǔ wǒ xiōng zhōng qí , yóu dāng wàn lǐ chéng chá qióng xiǎn xī 。
céng chéng huá wū zhào jǐn shuǐ , zuò shī xiān kū níng fēi chī 。 xī yě shǔ dào zhī nán nán yú shàng qīng tiān , jīn yě jīng liáng yī xiàn yú guàn ér chán lián 。
juān yán chǎn gǔ píng ruò chuān , biāo lún yī fā jiàn lí xián 。 yì zāi shǐ chē rú shǐ chuán , sǒng xī duān zuò bì liǎng mù , dàn wén tiān fēng hǎi shuǐ shēng hōng rán 。
wū hū ān dé qǐ wǒ tài bái yú jiǔ quán , xiāng yǔ pāi shǒu dà xiào é méi diān 。
jiàn gé zhī xiǎn fù hé yǒu , fēng luán dǎo fēi shí fǎn zǒu 。 jīng shén qì guǐ tiān wú gōng , duō jiē shī cǐ guān shān xióng 。
jūn jīn xī yóu kuài jūn yì , yún qiú yī cù kuí wū kōng 。 luò rì huī huī zì suǒ xiàng , niǎo dào qiān pán dé yí kuàng 。
néng lìng fāng cùn wǔ yuè píng , yì qì zòng héng fā qīng chàng 。 ěr lái zhòng zuò xuān qiū tiáo , xún shēng zhú xiǎng hé fēn xiāo 。
xiāng rú zǐ yún tóng gōng ér yì qǔ , gāo míng wàn gǔ héng yún xiāo 。 shǔ shān qīng xī shǔ shuǐ bì , xié qín zài hè qiú yí zhái 。
rén qù tái huāng kōng zì chóu , jiāng shān yáo luò shuí yǔ chóu 。 wū hū ān dé qǐ wǒ tài bái yú jiǔ quán , lùn wén duì jiǔ hān gāo lóu 。