朝代:清代
作者:董元恺
原文:
笔垂秋叶露,文涌梁园雪。翩翩擅渤海、才华绝。林宗潇洒,有角真堪折。
四海声名阔。倾盖相逢,客中共数嘉节。
几声哀雁,叫得枫成血。一片江天树、谁相接。自携绿绮,曲调偏亲切。
都向琴心说。鼓罢清风,拂拂飘来大别。
bǐ chuí qiū yè lòu , wén yǒng liáng yuán xuě 。 piān piān shàn bó hǎi 、 cái huá jué 。 lín zōng xiāo sǎ , yǒu jiǎo zhēn kān zhé 。
sì hǎi shēng míng kuò 。 qīng gài xiāng féng , kè zhōng gòng shǔ jiā jié 。
jǐ shēng āi yàn , jiào dé fēng chéng xiě 。 yī piàn jiāng tiān shù 、 shuí xiāng jiē 。 zì xié lǜ qǐ , qǔ diào piān qīn qiē 。
dōu xiàng qín xīn shuō 。 gǔ bà qīng fēng , fú fú piāo lái dà bié 。