朝代:明代
作者:陈琏
原文:
巍巍泰华山,磐礴奠西方。金精孕灵异,形状非寻常。
孤高拔地五千仞,三峰秀出北斗傍。乾坤开辟几万载,但见山色恒苍苍。
云梯石磴之险不可以径上,仰见铁縆络石生寒光。
游人扳缘若猿狖,下瞰绝壑魂飞扬。崄巇历尽至平坦,琳宫贝阙何辉煌。
金芝瑶草纷莫数,琼林珠树森成行。水帘千尺捲晴雪,丹灶白日凝玄霜。
仙风吹下玉井莲,花瓣岂止十丈长。世人见之不敢拾,但觉满地生天香。
吁嗟乎,泰华之胜有如此,况遇异人过后名逾彰。
昔闻十六仙,餐霞当糇粮。一朝功成游碧落,祥鸾瑞鸐同翱翔。
复闻希夷公,高卧白石床。紫泥丹诏徵不起,幽梦直要追羲黄。
至今遗迹宛然在,岁月已远亭台荒。我从关东来,见山喜欲狂。
淩晨登绝顶,举目天茫茫。诸山平地若培嵝,齐州九点犹豪芒。
蓬莱云气恒在目,王京千里遥相望。欲招瀛州仙,同此乐徜徉。
雕盘擘麟脯,玉斝分琼浆。双吹紫鸾笙,乘风游帝傍。
愿将万寿献天子,永令四海歌时康。
wēi wēi tài huà shān , pán bó diàn xī fāng 。 jīn jīng yùn líng yì , xíng zhuàng fēi xún cháng 。
gū gāo bá dì wǔ qiān rèn , sān fēng xiù chū běi dòu bàng 。 qián kūn kāi pì jǐ wàn zài , dàn jiàn shān sè héng cāng cāng 。
yún tī shí dèng zhī xiǎn bù kě yǐ jìng shàng , yǎng jiàn tiě gēng luò shí shēng hán guāng 。
yóu rén bān yuán ruò yuán yòu , xià kàn jué hè hún fēi yáng 。 xiǎn xī lì jìn zhì píng tǎn , lín gōng bèi quē hé huī huáng 。
jīn zhī yáo cǎo fēn mò shǔ , qióng lín zhū shù sēn chéng xíng 。 shuǐ lián qiān chǐ juǎn qíng xuě , dān zào bái rì níng xuán shuāng 。
xiān fēng chuī xià yù jǐng lián , huā bàn qǐ zhǐ shí zhàng cháng 。 shì rén jiàn zhī bù gǎn shí , dàn jué mǎn dì shēng tiān xiāng 。
xū jiē hū , tài huá zhī shèng yǒu rú cǐ , kuàng yù yì rén guò hòu míng yú zhāng 。
xī wén shí liù xiān , cān xiá dāng hóu liáng 。 yī cháo gōng chéng yóu bì luò , xiáng luán ruì dí tóng áo xiáng 。
fù wén xī yí gōng , gāo wò bái shí chuáng 。 zǐ ní dān zhào zhēng bù qǐ , yōu mèng zhí yào zhuī xī huáng 。
zhì jīn yí jì wǎn rán zài , suì yuè yǐ yuǎn tíng tái huāng 。 wǒ cóng guān dōng lái , jiàn shān xǐ yù kuáng 。
líng chén dēng jué dǐng , jǔ mù tiān máng máng 。 zhū shān píng dì ruò péi lǒu , qí zhōu jiǔ diǎn yóu háo máng 。
péng lái yún qì héng zài mù , wáng jīng qiān lǐ yáo xiāng wàng 。 yù zhāo yíng zhōu xiān , tóng cǐ lè cháng yáng 。
diāo pán bò lín fǔ , yù jiǎ fēn qióng jiāng 。 shuāng chuī zǐ luán shēng , chéng fēng yóu dì bàng 。
yuàn jiāng wàn shòu xiàn tiān zǐ , yǒng lìng sì hǎi gē shí kāng 。