朝代:宋代
作者:黄裳
原文:
春来时,春红照我衔清杯。老僧朴野自合道,只从一笑忘形骸。
秋时到,诗翁清瘦秋容老。吟成兴尽可以归,一雨岩前恰初过。
劳生自适能几人,白云流水谁相亲。黄金满屋莫使悟,悟便输他方外春。
chūn lái shí , chūn hóng zhào wǒ xián qīng bēi 。 lǎo sēng pǔ yě zì hé dào , zhǐ cóng yī xiào wàng xíng hái 。
qiū shí dào , shī wēng qīng shòu qiū róng lǎo 。 yín chéng xìng jìn kě yǐ guī , yī yǔ yán qián qià chū guò 。
láo shēng zì shì néng jǐ rén , bái yún liú shuǐ shuí xiāng qīn 。 huáng jīn mǎn wū mò shǐ wù , wù biàn shū tā fāng wài chūn 。