朝代:清代
作者:庄棫
原文:
闲庭无一事,听萧萧、叶响药栏频。似跳珠溅玉,洒来自密,喷处还匀。
多为盛将仙露,来写十分春。润逼衣篝静,美景良辰。
谁把玲珑巧凿,向清泉一掬,只为芳尘。便柔荑纤手,都是灌花人。
料灵苗、能解滋味;涨香泥、不藉雨和云。花间隐、问壶公去,可许容身。
xián tíng wú yī shì , tīng xiāo xiāo 、 yè xiǎng yào lán pín 。 sì tiào zhū jiàn yù , sǎ lái zì mì , pēn chù hái yún 。
duō wèi shèng jiāng xiān lòu , lái xiě shí fēn chūn 。 rùn bī yī gōu jìng , měi jǐng liáng chén 。
shuí bǎ líng lóng qiǎo záo , xiàng qīng quán yī jū , zhǐ wèi fāng chén 。 biàn róu yí xiān shǒu , dōu shì guàn huā rén 。
liào líng miáo 、 néng jiě zī wèi ; zhǎng xiāng ní 、 bù jiè yǔ hé yún 。 huā jiān yǐn 、 wèn hú gōng qù , kě xǔ róng shēn 。