朝代:宋代
作者:苏舜钦
原文:
昔在开元中,此名升阳殿。西通大明宫,夹道直如箭。
至尊黄金舆,乘春日幸宴。翠嫔戛钟鼓,欢呼奏新遍。
巧舞风燕翻,妖歌露莺啭。酒光射锦幄,上下花会炫。
雕盘堆繁英,艳粉弱自战。天欢日无穷,臣谏莫敢献。
乐极哀继之,在理亦可见。胡来塞宫阙,腥膻污香荐。
纵火寝庙平,挥戈君臣迸。庸嗣忽前丑,泚巢更祸乱。
冉冉竟覆亡,返为耕牧便。瓦砾虽费犁,土壤颇肥衍。
盖由杀人多,膏血浸渍远。髑髅今成堆,皆昔燕赵面。
每因锄耨时,数得宝玉片。今秋雨泽多,谷穗密如辫。
农惟喜丰稔,吾独闵迁变。不有失德君,焉为穑夫佃。
大国尚如此,小人易流转。道德可久长,作诗将自劝。
xī zài kāi yuán zhōng , cǐ míng shēng yáng diàn 。 xī tōng dà míng gōng , jiā dào zhí rú jiàn 。
zhì zūn huáng jīn yú , chéng chūn rì xìng yàn 。 cuì pín jiá zhōng gǔ , huān hū zòu xīn biàn 。
qiǎo wǔ fēng yàn fān , yāo gē lòu yīng zhuàn 。 jiǔ guāng shè jǐn wò , shàng xià huā huì xuàn 。
diāo pán duī fán yīng , yàn fěn ruò zì zhàn 。 tiān huān rì wú qióng , chén jiàn mò gǎn xiàn 。
lè jí āi jì zhī , zài lǐ yì kě jiàn 。 hú lái sāi gōng quē , xīng shān wū xiāng jiàn 。
zòng huǒ qǐn miào píng , huī gē jūn chén bèng 。 yōng sì hū qián chǒu , cǐ cháo gèng huò luàn 。
rǎn rǎn jìng fù wáng , fǎn wèi gēng mù biàn 。 wǎ lì suī fèi lí , tǔ rǎng pō féi yǎn 。
gài yóu shā rén duō , gāo xiě jìn zì yuǎn 。 dú lóu jīn chéng duī , jiē xī yàn zhào miàn 。
měi yīn chú nòu shí , shǔ dé bǎo yù piàn 。 jīn qiū yǔ zé duō , gǔ suì mì rú biàn 。
nóng wéi xǐ fēng rěn , wú dú mǐn qiān biàn 。 bù yǒu shī dé jūn , yān wèi sè fū diàn 。
dà guó shàng rú cǐ , xiǎo rén yì liú zhuǎn 。 dào dé kě jiǔ cháng , zuò shī jiāng zì quàn 。