朝代:宋代
作者:谢逸
原文:
延陵多贤孙,杰然者迪吉。上书因自讼,宾客禁私觌。
瞑目数归期,闭口防罚直。谒告呼朋侪,笑谈洗忧戚。
开樽青莲界,逍遥以永日。翩翩客鼎来,草草筵初秩。
子珍乐易人,开谈见胸臆。宗鲁与人交,坦然无畛域。
君泽学古谈,论议简而质。伯更廊庙具,绿发居师席。
泽民泮水英,每试辄中的。叔野饱书史,胸中万卷积。
文美秉天机,温如苍玉璧。文康气雄豪,目睨天宇窄。
中邦最清修,操履有绳尺。乐之似长康,痴绝故无匹。
坐客皆奇才,椎钝莫如逸。诸人或见赏,颇爱性真率。
不求身后名,但喜杯中物。世故了不知,一醉吾事毕。
yán líng duō xián sūn , jié rán zhě dí jí 。 shàng shū yīn zì sòng , bīn kè jīn sī dí 。
míng mù shǔ guī qī , bì kǒu fáng fá zhí 。 yè gào hū péng chái , xiào tán xǐ yōu qī 。
kāi zūn qīng lián jiè , xiāo yáo yǐ yǒng rì 。 piān piān kè dǐng lái , cǎo cǎo yán chū zhì 。
zǐ zhēn lè yì rén , kāi tán jiàn xiōng yì 。 zōng lǔ yǔ rén jiāo , tǎn rán wú zhěn yù 。
jūn zé xué gǔ tán , lùn yì jiǎn ér zhì 。 bó gèng láng miào jù , lǜ fā jū shī xí 。
zé mín pàn shuǐ yīng , měi shì zhé zhōng de 。 shū yě bǎo shū shǐ , xiōng zhōng wàn juǎn jī 。
wén měi bǐng tiān jī , wēn rú cāng yù bì 。 wén kāng qì xióng háo , mù nì tiān yǔ zhǎi 。
zhōng bāng zuì qīng xiū , cāo lǚ yǒu shéng chǐ 。 lè zhī sì cháng kāng , chī jué gù wú pǐ 。
zuò kè jiē qí cái , zhuī dùn mò rú yì 。 zhū rén huò jiàn shǎng , pō ài xìng zhēn lǜ 。
bù qiú shēn hòu míng , dàn xǐ bēi zhōng wù 。 shì gù le bù zhī , yī zuì wú shì bì 。